Vì sao mình viết về chủ đề Tâm lí và cảm xúc?

“Tại sao mình luôn tìm cách trì hoãn”

“Tại sao mình cảm thấy bản thân kém cỏi và thụt lùi đến vậy”

“Tại sao mình dễ dàng nổi giận với chính bản thân?”

“Tại sao mình mất động lực tiến về phía trước?”

“Tại sao mình sợ bị người khác đánh giá?”

“Tại sao mình luôn muốn hoàn hảo và dễ dàng thất vọng khi mắc lỗi, dù là rất nhỏ?”

“Tại sao mình luôn cảm thấy mình không xứng đáng?”

…..

Và vô vàn những câu hỏi tại sao khác, mình đã và đang tự đi tìm câu trả lời cho chính mình. Thay vì chôn chân trong mớ hỗn độn của những suy nghĩ, thậm chí là dày vò bản thân, mình cố gắng từng chút một để tìm thấy những niềm vui nho nhỏ trong cuộc sống, trân trọng và biết ơn những thứ mình đang có, và sống một cuộc đời mà mình vẫn luôn mơ ước ở sâu thẳm bên trong.

Trên hành trình ấy, mình đã học được nhiều bài học quý báu từ những người thầy của mình – những người đã giúp mình thấu hiểu và chấp nhận chính mình, biết vỗ về và nâng niu cảm xúc của bản thân, và quan trọng nhất là thay đổi lăng kính nhìn cuộc sống – kể từ đó, thế giới của mình cũng thay đổi theo.

Mình nhận thấy vai trò vô cùng quan trọng của tư duy, cảm xúc và những gì thuộc về bên trong của chúng ta. Một khi ta nhìn thấy chúng, cảm nhận được chúng, “chạm” được vào chúng, ta sẽ trở thành một phiên bản xinh đẹp và hạnh phúc nhất, thành công và toả sáng nhất. Mình đã từng rất loay hoay, chông chênh, mông lung trong việc lí giải những điều nhìn có vẻ vô lí nhưng luôn diễn ra bên trong mình. Nó kéo mình lại, ngăn không cho mình tiến về trước. Không ai gây ra được điều đó với mình, ngoài chính mình. Mình bây giờ có lẽ đã khá hơn một chút, nhưng hành trình mình đi có lẽ còn rất dài ở phía trước – Hành trình thấu hiểu cảm xúc và khai phá tiềm năng cảm xúc của chính mình.

Mình chọn cách tận hưởng hành trình đó và chia sẻ lại với mọi người thông qua blog này, vì mình tin ai cũng xứng đáng có được cuộc đời trong mơ của chính họ.

Châm ngôn sống

Nguyên liệu và chất xúc tác cho các bài viết của mình tới từ đâu?

Chính là từ trải nghiệm trong cuộc sống của mình.

Như đã chia sẻ ở trên, xuất phát điểm khiến mình quyết định viết blog về chủ đề này là bởi mình có quá nhiều đấu tranh và suy nghĩ trong nội tâm. Mình nhạy cảm, suy nghĩ nhiều và tự cảm thấy bản thân có một đời sống cảm xúc khá phức tạp và tâm lí không mấy ổn định. Điều đó ít nhiều đã gây ra những ảnh hưởng tiêu cực tới công việc, mối quan hệ, cuộc sống và quan trọng hơn cả là sức khoẻ tinh thần và niềm tin vào bản thân mình. Đến một thời điểm mà mình cũng không biết gọi tên thời điểm ấy như thế nào, mình quyết định mình phải làm gì đó để sống tự do và ý nghĩa hơn.

Mình tin, tuy khó khăn và nhiều thử thách nhưng đó sẽ là một hành trình tuyệt vời duy nhất. Mình cũng tin rằng đó là loại nguyên liệu không thể phù hợp hơn để viết và chia sẻ với mọi người – những người bạn có thể tìm thấy sự đồng cảm khi ghé qua blog này, biết đâu nó có thể giúp một ai đó, một điều gì đó.

Những người thầy của mình là ai?

Tuy không phải được đào tạo bài bản hay học hành chuyên sâu về Tâm lí học hoặc Trí tuệ cảm xúc nhưng trường đời đã cho mình rất nhiều những người thầy mà mình vô cùng trân quý và biết ơn.

Đó là gia đình luôn bên cạnh yêu thương mình, là nguồn cội mỗi khi mình tìm lại bản thân của những ngày thơ bé – những ngày mình sống bản năng và hồn nhiên nhất.

Đó là một người bạn đồng hành mà mình đã may mắn có được trong cuộc đời này, người đã cho mình cơ hội được nhìn lại con người mình một cách chân thực, không khoa trương, không giấu giếm. Đồng thời, không ngừng mong muốn mình sẽ yêu thương và vỗ về cô gái mà người ấy luôn cho là dễ thương hết mức

Đó là những người bạn chân thành với nhiều hoàn cảnh sống và trải nghiệm khác nhau, câu chuyện của họ luôn là nguồn cảm hứng vô tận đánh thức con người mình mỗi lúc tối tăm, lạc lối.

Đó là những người mà mình chưa bao giờ gặp ngoài đời thực, nhưng lại có thể yêu thương, buồn tủi cùng câu chuyện mà họ chia sẻ đâu đó vô tình xuất hiện trên mạng xã hội

Đó là những cuốn sách nhiều chất xám và nỗi niềm của các tác giả có tâm, có tầm, mình đọc mà thấm tới từng câu chữ

Đó cũng có khi là cô bán rau ở chợ, chú bán đồ gốm dọc đường, em bé trong siêu thị,…

Đối với mình, bất kì ai hay câu chuyện nào đi qua cuộc đời mình, vào một khoảnh khắc nhất định, trong một tình huống cụ thể nào đó đều có thể trở thành một “người thầy”, dạy cho mình những bài học, hoặc chí ít là gợi cho mình một dòng suy nghĩ về những giá trị muôn màu của cuộc sống này.

Lời kết

Các vấn đề về tâm lí hay cảm xúc nghe thì có vẻ phức tạp nhưng thật ra lại rất gần gũi với tất cả chúng ta vì sống trên đời ai chẳng có suy nghĩ, cảm xúc, ai chẳng ít nhất một lần đặt câu hỏi cho chính mình về những gì đang diễn ra bên trong. Đối với mình, sức khoẻ tinh thần cũng quan trọng như sức khoẻ thể chất, chúng là một khối không thể tách rời, có tác động và ảnh hưởng trực tiếp qua lại lẫn nhau. Vì vậy ngoài chăm sóc cho cơ thể vật lí của chúng ta bằng những món ăn ngon, những bộ môn vận động thú vị, vitamin và những liều thuốc bổ, chúng ta cũng nên làm điều tương tự với thế giới tinh thần và cảm xúc ẩn sâu bên trong .

Mình là Giangbrave, mình viết về hành trình khám phá thế giới nội tâm của bản thân thông qua những câu chuyện đời thường trong cuộc sống. Mình hi vọng có thể mang tới cho các bạn nguồn năng lượng tốt và nhiều thông tin hữu ích để giúp bạn có được cuộc sống hạnh phúc và tự do, từ trong ra ngoài.

Thân thương,

Giangbrave

Leave a Reply